Vì đâu nên nỗi
Bùi Tín
Khi Quan lớn bị nhỡ tàu: Vì đâu ra nông nỗi này?
Thế là cuộc đi thăm chính thức của ông Triết nhân danh Chủ tịch Cộng hòa XHCN Việt nam đột nhiên bị hủy bỏ.
Ở trong nước người ta dùng chữ “hoãn” để giảm nhẹ cơn sốc; thật ra là bị hủy bỏ. Ít nhất là trong năm nay. Sang năm, nếu còn mong muốn, Hà Nội sẽ phải thương lượng lại.
Và chuyến đi được dự kiến của ông Dũng, Thủ tướng mới sang Hoa kỳ cũng sẽ bị treo giò. Treo giò có thể là vô thời hạn.
Vì sao ra nông nỗi này? Tại ai đây? Hậu quả của trục trặc ngoại giao hiếm có này do đâu mà ra?
Chẳng khó khăn gì mà không thấy nguyên nhân.
Nghe ông Dũng hô hào “ra biển lớn”, nhưng ông Triết đã để lỡ mất chuyến tàu
Ai làm lỡ chuyến đò ngang
Cho sông cạn nước đôi hàng biệt ly(Ca dao)
Nguồn: berngroup.co.uk
Vì chính quyền độc đảng Cộng sản Việt nam đã mở một đợt đàn áp, khủng bố, xử án theo kiểu cường hào – phát xít “còng tay và bịt miệng” một loạt chiến sỹ dân chủ kiên cường, được công luận thế giới suy tôn ngay là những Havel và Walesa, những Mandela và Aung San Suu Kyi của Việt Nam.
Vì chính quyền đảng trị Việt nam đã ngang nhiên vi phạm nghiêm trọng bản Công ước Nhân quyền năm 1948 mà họ đã cam kết tham gia từ năm 1982, khi hành hạ khủng bố bỏ tù những công dân đòi tự do cho dân họ bằng phương pháp hòa bình.
Vì phía Việt nam đã chà đạp lên Thỏa ước do ông thủ tướng Khải cam kết với Tổng thống Bush ngay trong Nhà Trắng tháng 6, 2006 về tôn trọng tự do tôn giáo trên lãnh thổ cả nước, ở mọi cấp hành chánh.
Vì các vụ xứ án “bịt miệng” ở Huế, Sàigòn, Hà Nội chứng tỏ nền tư pháp đang được chấn chỉnh để trở nên công bằng, vô tư và độc lập chỉ là lời nói suông, chính quyền độc đảng vẫn trâng tráo duy trì một ngành tòa án cưỡng bức công lý, phục vụ quyền lực vô tận của đảng CS, vò nát Hiến pháp của chính họ.
Cuối cùng, chính quyền độc đảng mở một cuộc khủng bố ác liệt các nhà dân chủ tiêu biểu cho khát vọng tự do của nhân dân, là một việc làm quá đáng, ngay sau khi được hội nhập thế giới, đã làm cho ly nước căm giận cường quyền mù quáng tràn ra khỏi ly, không ai có thể chịu nổi, không ai còn có thể tin nổi, không ai còn muốn kết bạn và quan hệ nữa, vì niềm tin cậy lẫn nhau là cơ sở hệ trọng nhất trong các mối quan hệ chính trị, kinh tế, tài chính, văn hóa… trên trường quốc tế. Kẻ chuyên nói mà không làm thì ai còn tin.
Đây là một thất bại ngoại giao vào loại nặng nề nhất của chính quyền độc đảng toàn trị. Hà Nội đã hy vọng rất nhiều để tự đánh bóng trong các chuyến đi thăm Nhà nước đã được dự định của ông Triết và ông Dũng. Phó thủ tướng Phạm Gia Khiêm đã đi tiền trạm. Bà Tôn Nữ Thị Ninh và ông Lê văn Bàng đã dọn đường. Đoàn nhà báo quay phim đã đi thực tập. Thế rồi tan vỡ!
Chưa hết! Các chuyến đi Nhà nước đang được dự định của các ông Triết, Dũng, Trọng … sang Châu Âu, Nhật Bản, Canada, Úc … cũng sẽ bị những vấp váp, trở ngại không kém, vì đây là những đồng minh hàng đầu của Hoa kỳ , và đều là những nước cứng cỏi không kém gì Hoa kỳ trong yêu cầu Hà Nội phải chấm dứt ngay đợt khủng bố mù quáng hiện tại.
Các báo kinh tế - tài chính lớn nhất thế giới như Les Échos, The Economist, Wall Street Journal đều đưa tin rất đậm về đợt khủng bố trên và về nền tư pháp trong tay đảng cộng sản như có ý cảnh báo các nhà đầu tư quốc tế hãy cẩn thận, đầu tư sẽ đẻ ra nhiều tranh chấp, và nếu như phải ra tòa án Việt nam, các vị chánh án CS có thể dành cho các nhà kinh doanh nước ngoài món ‘’bịt miệng’’ đặc sản.
Chỉ có một cách là Hà Nội phải nhân nhượng, phải lùi, trả lại tự cho các chiến sỹ dân chủ. Không thì thôi. Hà Nội quen thói làm cao, “họ cần ta hơn ta cần họ’’. Đểrồi xem ai cần ai.
Đã thành nếp, cứ thắng đôi chút là huênh hoang, coi trời bằng vung. Sau 30/04/1975, kiêu ngạo huênh hoang để bị vỡ mặt, tẩy chay. Nay mới được vào WTO, gỡ mũ lừa CPC, đã ti toe. Để lại vỡ mũi.
Các quân sư quạt mo mác-xít tính sai, rằng khi Hoa kỳ đầu tư lớn, đại tư bản Mỹ sẽ bị lợi nhuận cầm tù, họ cắn câu, không nhả mồi. Biết một mà chẳng biết mười. Không biết rằng Hoa kỳ còn có ngành lập pháp, có công luận, có quyền lực báo chí để cân bằng quyền lực, bảo vệ những giá trị nhân bản.
Trong nước đồng bào ta qua sự kiện bất ngờ này sẽ tha hồ bàn luận để vỡ lẽ ra về những nguyên nhân của sự cố ngoại giao này. Hậu quả nhân dân sẽ phải gánh chịu cả vì các quan ăn no nê “đô-la” và nhà đất rồi thì dân khỏi “lo” , sống chết mặc bay.
Chỉ có 2 cụ Thái thượng hoàng M+A (Mười + Anh – DCV) là sẽ vỗ đùi đen đét triệu ngay ngài Tổng Mạnh (mà rất yếu) cùng với con người mà người Hà Nội gọi là “người hùng của chế độ” – thượng tướng Toàn, ông chủ thật sự của ngành Công an, để khao nhau một chầu rượu Mao Đài từ Bắc kinh gửi sang.
Các nhân vật của quá khứ không chịu ra đi này sẽ khoái trá cười: trúng tủ rồi. Phải thế chứ. Ta cần luôn nhớ: “Hoa kỳ không bao giờ là bạn, cũng không bao giờ là đối tác (partner), Hoa kỳ bao giờ cũng là thù (enemy)”, lời dạy của lãnh tụ Giang Trạch Dân hồi nào - thầm thì vào tai các ông Mười, Anh và Phiêu - luôn là chân lý.
Paris 25/05/2007
Bui Tin
--------------------------------------------------------------------------------
Bài do tác giả gởi đến. DCVOnline biên tập và minh hoạ
dcv
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire