1.[z-qhx] (H) [qhx] (H) [xhds] (H) [stls] (H) [tacs] (H) [db] (H) [gfv] (H) [news] (H) [TdDcNq] [H] - 2.DOWNLOAD TaiLieu - 3. VUOT TUONG LUA - 4.[Chu Viet] - 5.[Audio] 6.[SuThat] - 7.[Thu doan cs d/v Ton giao] (10.H_mt) (11.H_qh)

jeudi 3 mai 2007

Hãy thức tỉnh

Hãy thức tỉnh

Phạm Hồng Ðức


Cha tôi là một lão thành cách mạng, sau năm 1975, khi tôi 18 tuổi, tôi đã nói với cha tôi: "Những người cộng sản thật là ấu trĩ và mơ hồ. Các đảng cộng sản, chủ nghĩa cộng sản rồi sẽ bị những người cộng sản chống lại. Cha là người yêu nước có công đánh Pháp và thống nhất hai miền. Nhưng vô tình cha là người phá hoại đất nước, phá hoại thuần phong mỹ tục của dân tộc, phá hoại gia tộc, phá hoại con người"

Cha tôi hỏi: Sao con lại nói như vậy ?

Tôi trả lời: "Là con người thì các vấn đề tư hữu, gia đình, tự do, tín ngưỡng là thuộc bản năng cố hữu, tự nhiên của con người. Chủ nghĩa cộng sản chống lại bốn đức tính tự nhiên đó, vì vậy đã chống lại loài người. Chết con cũng không làm cộng sản"

Sự thật thì lịch sử của các đảng cộng sản đã diễn biến đúng như lời tiên đoán đó của tôi.

Sau khi học hết lớp 10 tôi đã quyết định tự nghiên cứu triết học, chính trị, văn học. Sau hơn 10 năm nghiên cứu tôi đã kết luận: "Mác, Ăng Gen là những người ảo tưởng, tâm thần. Họ không hiểu gì về con người, xã hội, chính trị và kinh tế cả. Còn Lê Nin, Mao Trạch Ðông, StaLin, Ðặng Tiểu Bình, Pôn Pốt ..v.v đều là những kẻ háo danh, đầy tham vọng quyền lực nhưng lại tàn ác và ngu dốt.

Chính vì vậy mà đất nước Việt Nam chúng ta hiện nay sau 76 năm ra đời, 52 năm cầm quyền của đảng cộng sản, hiện nay dù còn vẫn chuyên quyền, nhưng đảng đang đưa nước ta từng bước hoà nhập vào các nước văn minh và sự thực là đang đi theo chủ nghĩa tư bản. Nhưng nước ta hiện tại nếu so sánh với các nước phát triển, có nền dân chủ đa nguyên văn minh, thì nước ta hiện có mấy nỗi nhục lớn sau:


+Là nước nghèo vào bậc nhất thế giới.

+Là nước có tham nhũng bậc nhất thế giới.

+Ðất nước do suy yếu nên đảng đã phải nhường đất, nhường biển cho Trung Quốc. Hiện nay quần đảo Hoàng Sa Trung Quốc đã cướp, còn Trường sa thì đang bị 5 nước xâu xé.

+Là nước mà đảng, nhà nước phải dựa và phụ thuộc vào Trung Quốc nên đảng đã luôn gọi những kẻ xâm lược, cướp nước của mình là "đồng chí".

+Những người yêu nước thật sự trong và ngoài đảng tâm huyết với dân, với nước, nếu nói lên sự thật, nói lên tình cảnh đất nước và đòi hỏi tự do, dân chủ, nhân quyền, đa nguyên thì bị đảng bắt tù hoặc quản chế, hoặc theo dõi, cấm đoán.

+Hiện nay quyền hành đất nước thật sự lại nằm trong tay những người đã về hưu nhưng còn nắm được công an, quân đội, tổng cục II. Những người đó là anh hoạn lợn chỉ học hết lớp 3 trường làng. Còn người nữa không phải là đảng viên đảng cộng sản và trong quá khứ đã làm cai đồn điền, từng làm hại những người cộng sản chân chính. Chứ không phải nằm trong tay tổng bí thư, hoặc chủ tịch nước hay thủ tướng đương nhiệm.

+Những người cầm quyền lãnh đạo đảng và đất nước không phải do dân trực tiếp bầu ra nhưng đảng vẫn gọi là "Chính quyền nhân dân". Kỳ thực là một chính quyền của một ê kíp Ma Phi a. Vì vậy những kẻ bất nhân không có trình độ gì nhưng nhờ tài ăn cướp của dân đã trở thành các nhà tư bản đỏ kệch xù. Họ dùng tiền mua chức, mua quyền và được đảng, báo chí ca ngợi hết lời. Thật đúng như lời Ðại tướng Võ Nguyên Giáp đã nói "Ðảng bây giờ trở thành cái bình phong để cho những kẻ bất nhân, tham nhũng lộng hành. "

+Những người công nhân, nông dân bị đảng và những quan tham bóc lột thậm tệ và bị khinh rẻ nhất trong thời đại cộng sản ngày nay, nhưng đảng vẫn luôn hô đảng là đội quân tiên phong của giai cấp công nông.

+Một đất nước do cơ chế độc tài đảng trị chuyên quyền tuyệt đối nên đảng, các cán bộ của đảng từ trung ương cũng như địa phương coi thường pháp luật, coi thường nhân dân vì thế ở đâu cũng xảy ra các vụ khiếu kiện, kêu cứu của dân. Đã có vô số vụ lên tỉnh, lên trung ương nhưng đảng chả bao giờ giải quyết cho dân. Sự thực dân nay đã trở thành trâu ngựa trong thời đại cộng sản bây giờ.

+Một đất nước do không có dân chủ nên những người tài năng có trí tuệ thì đều bị xếp xó hoặc phải nghe và làm theo những kẻ cầm quyền bất nhân, bất tài.

+Một đất nước do không có tự do, không có nhân quyền vì vậy các văn nghệ sĩ không thể phát triển tài năng theo ý muốn cá nhân. Các nhà báo không phải phục vụ nhân dân vì họ phải luôn viết, nói theo ý đảng chứ không theo sự thật về tình cảnh đất nước. Sự thật họ là những người ăn cơm của dân nhưng lại lừa dối nhân dân mà thôi.

Lịch sử nhân loại chắc chắn chưa có một chế độ chính trị nào vô lý, nguy hiểm, tàn ác hơn chế độ đảng trị độc tài. Ðó là chế độ mà mọi ban ngành đều do đảng, người của đảng cầm quyền, lãnh đạo, quyết định tất cả. Nhân dân chỉ là những con rối, những cái máy để cho đảng sử dụng mà thôi. Vì đảng trị độc tài nên những người của đảng không có trình độ, không có chuyên môn vào nắm quyền ở mọi ban ngành. Vì vậy mọi ban ngành của đảng đều làm việc theo chủ quan cảm tính chứ không theo chuyên môn, không theo luật pháp. Mặt khắc, các ban ngành đều không có phân định trách nhiệm rõ ràng, do đó nền đảng trị là phủ nhận trí tuệ, phủ nhận chuyên môn, phủ nhận tự do và phủ nhận luôn cả con người.


Chắc chắn một chế độ đảng trị là một chế độ phá hoại xã hội, phá hoại con người, phá hoại kinh tế. Xã hội bị một đảng dành quyền cai trị thì xã hộ này luôn luôn suy thoái, nghèo đói, bất công và tham nhũng.

Tôi nghiên cứu Khổng Tử, Mạnh Tử, Lão Tử, Trang Tử và Cổ học tinh hoa năm 19 tuổi, ở thời Xuân thu mấy nghìn năm về trước con người đã có tư tưởng "đại đồng". Tư tưởng này giống như chủ nghĩa cộng sản của Mác - Lê Nin. Sự thực tư tưởng người xưa tiến bộ, hay hơn chủ nghĩa Mác - Lê Nin nhiều.

Tôi xin trích: "Ðường lối chính trị rất cao cả mà thực hành thì thiên hạ phải là của chung, của cả thiên hạ, không một người nào hay một nước nào được nhận thiên hạ làm của riêng mình. Kén chọn người có đức vọng để làm lãnh đạo, tuyển cử người tài năng để ra gánh vác. Giao thiệp đi lại với nhau cho có "Tín" lỡ có hiểu lầm nhau phải phân trần ngay.... ăn ở đối đãi với nhau cần phải "Hoà" lỡ có chênh lệch phải sửa đổi ngay. Có thế tự khắc ai ai cũng đều tôn quý cha mẹ mình, ai ai cũng thân yêu con cái của người khác như con cái mình...

Có thế thời cơ, mưu gian trá mới không nẩy ra và trộm cướp tự nhiên tiêu diệt...

Còn chủ nghĩa Mác - Lê Nin thì lấy đấu tranh giai cấp thù hận làm gốc cho học thuyết của mình, lấy chủ trương dùng những người ngu dốt làm lãnh đạo. Lê Nin đã viết "... giai cấp vô sản là nguồn năng lực cán bộ vô tận họ chỉ cần biết đọc, biết viết là đủ".

Nhưng thật tiếc, mơ ước của loài người luôn luôn tốt đẹp, nhưng con người là chủ quan của từng cá nhân và tín ngưỡng phong tục riêng của mỗi dân tộc, bởi vậy loài người không bao giờ đại đồng được.

Theo tôi nếu một người học hành thâm nho thật sự thì họ không thể làm cộng sản theo kiểu Mác - Lê Nin được.

Người Trung Quốc ở thời xa xưa đã có bàn đến mọi vấn đề xã hội nhưng không có ai bàn đến dân chủ, tự do và nhân quyền cả. Đây là điều đáng tiếc. Còn ở Hy lạp, nhà triết học, nhà đạo đức học Ðê Mô Crít (460 - 370) trước công nguyên đã khẳng định " Dù sống nghèo khổ trong chế độ dân chủ, còn hơn cuộc sống được gọi là hạnh phúc trong chế độ quân chủ" và đã khẳng định: "Hạnh phúc là sự thanh thản trong tâm hồn và được tự do".

Ðọc đến đây chắc các bạn thấy nhận thức, học thức của những người cộng sản thua kém cả những người tiền sử rồi chứ ?

Tôi biết đảng cộng sản Việt Nam hiện nay có một "Hội Đồng Lý Luận Trung Ương" đang cố uốn và bẻ chủ nghĩa Mác - Lê Nin thành "chân lý thời đại" để cho đảng vẫn độc tôn và tồn tại. Thật đúng như bài 202 "nguỵ biện" trong sách: Cổ Học Tinh Hoa. Tôi xin trích đoạn cuối "... Thói thường ở một nước loạn, ý nghĩa có câu nói thường hay trái nhau."

Trích lời bàn: "...Cái trò ở đời người chỉ vụ lợi thì không còn biết nghĩa là gì nữa. Hoặc khi có ai giảng giải cho thì lại tìm câu khéo nói, viện lý sự cùn để tế toái đi cho xong, và tự cho mình là phải là có lẽ.

Viết đến đây tôi nhớ đến chuyện "Ðạo Chích". Chích là một tên đầu đảng luôn đi ăn cướp, ăn trộm, giết người, ăn thịt người. Thế mà khi Khổng Tử đến khuyên dạy, Chích đã lấy "Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Dũng" của đạo Khổng rồi nguỵ biện làm cho Khổng Tử dù biết nguỵ biện nhưng cũng phải thua Chích vậy.

Trong 4000 năm lịch sử chưa bao giờ dân tộc Việt Nam lại phải chịu nhục nhã và con người suy thoái đạo đức như thời cộng sản. Chính vì thời đại đồi bại nên nhân dân bây giờ bị oan trái nhiều và không còn ai tin vào đảng cộng sản nữa. Bởi vậy công nhân đã đình công nhiều còn nông dân thì khiếu kiện ở khắp mọi nơi và tại một số thành phố lớn nhân dân đã biểu tình chống lại quan tham, chống lại nhà nước.

Trung Quốc có câu "Ngu như dân, linh như thần". Dân hiện họ không biết cái gốc vì sao mà xã hội Việt Nam quan lại bất nhân, tham nhũng lan tràn, nhưng các cuộc đồi bại ở trung ương, ở địa phương và các vụ tham nhũng thì ai cũng biết cả đấy.

Chính vì đảng, nhà nước ăn hại và làm hại nhân dân nên hiện nay trong nước đã ra đời khối 8406, đảng Dân Chủ Nhân Dân, đảng Dân Chủ, đảng Thăng Tiến và chắc rồi đây sẽ có nhiều đảng, nhiều tổ chức nữa ra đời, họ là những người yêu nước vùng dậy đấu tranh ôn hoà đòi hỏi đảng cộng sản trả tự do, nhân quyền cho nhân dân. Họ là những người bất khuất, bất chấp tù đày, bất chấp quyền lợi. Dù đấu tranh ôn hoà nhưng đảng cộng sản Việt Nam vẫn luôn run sợ vì vậy họ vẫn luôn đe doạ, đàn áp. Sự thật thì những người đấu tranh cho dân chủ tự do, không có quân đội, không có công an, không có nhà tù, họ chỉ lên tiếng góp sức vào cuộc đấu tranh đòi dân chủ mà thôi.

Họ không phải là lực lượng làm cho đảng cộng sản tan rã và thời đại thay đổi được.

Chúng ta ai cũng biết rằng năm 1978 đảng cộng sản Trung Quốc cho Ðặng Tiểu Bình cầm đầu đã quyết định đi theo kinh tế thị trường tư bản. Sau đó đến năm 1989 thì khối cộng sản Ðông Âu sụp đổ và cả khối đã đi vào chế độ chính trị, kinh tế tư bản chủ nghĩa. Ðến năm 1991 thì đảng cộng sản Liên Xô tan rã. Còn Việt Nam thì năm 1986 đảng cũng đã hô hào đổi mới, kỳ thực là đi theo kinh tế thị trường tư bản. Như vậy là chủ nghĩa Mác - Lê Nin mà các đảng cộng sản từng hô "vô địch" đã không có ai địch cả, nhưng ngày nay đã không còn sống được với nhân loại, với các đảng cộng sản cũng như những người cộng sản nữa.

Những người quan tâm đến vận mệnh đất nước thì đều biết rằng ông Hoàng Minh Chính là Tiến Sĩ Triết Học, Viện Trưởng Viện Triết Học Mác - Lê Nin từ năm 1960 – 1965, đã chống lại chủ nghĩa cộng sản năm 1967 và đã bị đảng bắt tù nhiều năm. Ðến năm 1991 thì các nhà lý luận hàng đầu của đảng đã được đảng tổ chức cuộc hội thảo về "chế độ xã hội dân chủ". Họ đã viết "mục đích là để phê phán sâu sắc hơn nữa để cho đảng tiếp tục đổi mới". Trong đó có ông Lê Hồng Hà là một nhà lý luận hàng đầu của đảng nay đã từ bỏ đảng và từ bỏ học thuyết Mác - Lê Nin. Theo hồi ký Lê Khả Phiêu, đến năm 1995 đã có cuộc họp kín giữa các ông Phạm Văn Ðồng, Võ Văn Kiệt, Nguyễn Mạnh Cầm, Vũ Oanh là những người đã chủ trương xoá bỏ chủ nghĩa cộng sản và tên đảng cộng sản. Các ông Ðỗ Mười, Lê Ðức Anh, Lê Khả Phiêu... thì vẫn chủ trương duy trì chủ nghĩa cộng sản và đảng cộng sản. Sau đó ông Phạm Văn Ðồng đã đề cử ông Nguyễn Mạnh Cầm làm tổng bí thư đảng. Nhưng cánh cấp tiến đã bị cánh bảo thủ có quyền lực hơn gạt đi. Hiện nay thì đã có hàng ngàn cán bộ đảng viên đảng cộng sản đã quay lưng với chủ nghĩa Mác- Lê Nin. Họ đang lên tiếng đòi đảng bỏ điều 4 hiến pháp và trả tự do nhân quyền cho nhân dân. Như các ông Võ Nguyên Giáp, Võ Văn Kiệt, đại tướng Chu Huy Mân hoặc con ông Lê Duẩn là Lê Kiên Thành v.v...

Ngoài những người đã và đang lên tiếng thì đa số các đảng viên đã về hưu ở các thành phố lớn nhờ có nhiều thông tin nên họ đã thấy được thời đại bất công, vô lý, dù họ không công khai lên tiếng chống lại đảng cầm quyền, nhưng họ ủng hộ các nhà đấu tranh dân chủ và đồng thời họ không theo đảng cầm quyền cũng như chủ nghĩa Mác - Lê Nin nữa. Như thế là những người ngồi cùng thuyền với Vua "Tấn" nay đa số đã biến thành con nhà họ "Loan" cả rồi.

Thực tế qua dư luận trong Bộ Chính Trị, trong các uỷ viên trung ương cũng như các học giả trí thức thì đảng cộng sản Việt Nam sau một giai đoạn chia bè chia phái tranh giành nhau, giết nhau, vu khống nhau thì trong một thời gian gần đây đảng sẽ bị những người cấp tiến giải tán rồi thay đổi cương lĩnh, luật pháp để đi vào thế giới tự do và dân chủ thực sự. Ðó cũng là con đường duy nhất để đưa nhân dân Việt Nam đi lên giàu mạnh và công bằng văn minh thật sự và đúng trào lưu thời đại.

Theo dư luận và theo tôi được biết thì hiện nay ê kíp của ông Mười, ông Anh đang ngày một suy yếu dần (thực tế ông Mười và ông Anh đã 86 tuổi thì còn được bao lâu nữa). Hiện nay trong Quốc Hội, trong bộ Chính Trị, trung ương đảng đang có sự chia rẽ, bất mãn, bất phục tùng và nổi loạn ngày một lớn hơn.

Một đất nước văn minh thì khoa học, triết học giúp con người thấy nguồn gốc của vũ trụ, con người từ đâu mà có, giúp khám phá các bí mật của vật chất để loài người xây dựng khoa học và công nghệ ngày càng tiên tiến hơn. Tôn giáo cho con người niềm tin và hy vọng và đồng thời xây dựng con người có đạo đức, có tình thương yêu. Nhưng các đảng cộng sản thì những yêu cầu đó đã không làm được. Chính vì vậy mà các đảng cộng sản qua thời gian đã phải tan rã mất dần. Sự thực là họ đã chống lại con người, chống lại sự phát triển của xã hội.

Dân giàu có văn minh lên thì đảng cộng sản không thể tồn tại được, chính vì vậy trong tương lai không xa đảng cộng sản Trung Quốc cũng phải chấp nhận tự do, dân chủ đa nguyên. Rồi đây đảng cộng sản Việt Nam cũng phải thay đổi triệt để và chấp nhận sự cạnh tranh của các đảng cộng sản khác. Xã hội mới là một xã hội tự do văn minh nhân ái thật sự. Mọi người tự do đấu tranh và phát biểu chứng kiến của mình. Xã hội mới phải cần đoàn kết dân tộc. Những người hưu trí, thương binh hưởng lương cũng sẽ được trả lương như thường. Quân đội là để giữ vững bờ cõi, công an là để giữ gìn an ninh cho người dân và xã hội. Ngoài việc xác định lại vị trí, trách nhiệm của quân đội và công an, Chính phủ mới vẫn phải dùng những người đang đương chức hiện nay.

Vì vậy tôi mong mọi tầng lớp như quân đội, công an, hưu trí cũng như các nhà doanh nghiệp, tầng lớp công nông, trí thức hãy đi theo hoặc ủng hộ những người đấu tranh cho dân chủ, tự do. Ðó là con đường khôn ngoan và vì dân vì nước thật sự.


Việt Nam ta hiện nay nếu có ai hoặc một ê kíp nào trong đảng cộng sản mà tỉnh táo, khôn ngoan đưa đất nước đi vào quỹ đạo tự do, dân chủ, đa nguyên thật sự thì chắc chắn họ sẽ được cả dân tộc mang ơn và tôn vinh mãi mãi.


Dân chủ, tự do là căn bản giải quyết mọi vấn đề của mọi vấn đề xã hội. Vì vậy trách nhiệm cao cả thiêng liêng nhất bây giờ của mọi công dân Việt Nam là đấu tranh để đưa dân tộc ta, đất nước ta đi vào thế giới văn minh, tự do, dân chủ, nhân quyền và đa nguyên thật sự.


Hà Nội, ngày 05 tháng 10 năm 2006


Phạm Hồng Ðức

Aucun commentaire: