Việt Nam Vào Mùa Công Khai Đấu Tranh Chính Trị Dân Chủ
(LÊN MẠNG Thứ ba 13, Tháng Hai 2007)
Lý Đại Nguyên
(VNN)
Công cuộc vận động Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam kéo dài 30 năm 1975-2005, với biết bao hy sinh, bị bức tử, tù đầy đối với các bậc tu hành tôn quý và những người có niềm tin vào giá trị tâm linh. Bi thảm không cùng là phải mất tới 22 ngọn lửa tự thiêu, đều có một tâm nguyện là đánh động lương tri của đảng cộng sản cầm quyền, sớm trở lại tính người, biết tôn trọng nhân quyền, trả những quyền tự do cơ bản cho toàn dân, mau dân chủ hóa chế độ. Đồng thời cũng thắp sáng lên tinh thần vô úy nơi tâm hồn mỗi người dân đang chịu đầy đọa, để cùng vượt khỏi sự sợ hãi, minh danh, công khai đòi lại những gì người dân phải có, mà cộng sản đã cướp đoạt suốt 60 năm dài. Nên có nhiều người, nhiều giới trong nước bừng khởi khí thế, đứng lên công khai đấu tranh cho Tự Do Dân Chủ và Nhân Quyền, dù hiểm nguy vẫn trùng trùng bao phủ; rồi, từng người, từng người bị trả giá cho lòng dũng cảm và sự hiểu biết của mình. Do vậy, đã quy tụ đươc sự góp sức vận động không mệt mỏi của người Việt khắp nơi trong, ngoài nước. Chính cuộc vận động Tự Do Tôn Giáo từ bi hào hùng mà kiên trì quyết liệt, thể hiện thật đầy đủ văn hóa tính của dân tộc và trình độ văn minh thời đại, đã chinh phục được lương tâm nhân loại, thuyết phục nổi dư luận toàn thế giới không ngừng hỗ trợ, buộc nhà cầm quyền cộng sản Việtnam phải chùn tay đàn áp, khiến cho các Tôn Giáo Dân Lập có thể ngang nhiên phục hoạt và kiện toàn tổ chức, tuy vẫn còn bị nằm trong sự o ép rình rập thường xuyên.
Từ cuối năm 2005 đến đầu năm 2006, các cuộc biểu tình bãi công đòi quyền lợi của giới lao động nổ ra và lan rộng khắp nước, lay động tới tận gốc rễ của chế độ bạo quyền cộng sản, từ lâu nay vẫn nhân danh giới lao động để cướp quyền lãnh đạo Quốc Gia của toàn dân. Nay chính người lao động Việt Nam đã đứng dậy tố cáo chế độ đó đang toa rập với các chủ nhân ngoại quốc, bóc lột, hành hạ và đầy đọa công nhân Việt Nam, giống như các Nông Nô, Công Nô thuộc Lãnh Chúa Phong Kiến xưa và Chủ Nhân Tư Bản man rợ Âu Châu thế kỷ 19, thời phát sinh Cộng Sản Chủ Nghĩa. Dù rằng chế độ cộng sản trên toàn thế giới nay đã sụp đổ, nhưng nhóm lãnh đạo Hànội vẫn bám lấy thứ chủ nghĩa lỗi thời thổi rữa Mác Lê Hồ ấy, để duy trì quyền lực độc đảng độc tài toàn trị, nhằm che đậy chủ trương tham nhũng, rồi Tư Bản Hóa cộng đảng và đảng viên.
Để chuẩn bị dư luận cho đại hội X, đưa ra chủ trương công khai hóa việc đảng viên làm kinh tế tư nhân, nhằm hợp pháp hóa tài sản tham nhũng của đảng viên, đầu năm 2006, nhóm lãnh đạo đảng đã phát động phong trào toàn dân góp ý với đại hội X của cộng đảng, về chủ đề 20 năm đổi mới. Thật là sôi động, các cựu lãnh đạo đảng, những "trí thức" của đảng, chẳng những không lớn tiếng ca tụng đảng như xưa, trái lại mạnh bạo tấn công vào những sai trái của đảng, kể cả cơ chế lỗi thời, lẫn những sai lầm trong việc quản trị đảng và điều hành nhà nước một cách tùy tiện vi phạm kỷ luật đảng lẫn pháp luật nhà nước, dẫn tới quốc nạn tham nhũng hết thuốc chữa. Quan trọng hơn hết là họ đều nhắm thẳng vào Bản Báo Cáo Tổng Kết Lý Luân của khóa họp thứ 12 ban Chấp Hành Trung Ương Đảng đưa ra, trong đó vẫn cương quyết duy trì quan điểm cộng sản thủ cựu, là trung thành với "chủ nghĩa xã hội trên nền tảng chủ nghĩa Mác Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh". Tất cả những bài góp ý công khai ngay trên báo đảng và mạng lưới toàn cầu, cùng có chung một nhận định: Nếu Việt Nam cứ kiên trì giữ thứ xã hội chủ nghĩa hoang tưởng lạc hậu Mác Lê Hồ thì Việt Nam mãi mãi tụt hậu so với lân bang, chẳng thể đổi mới nổi. Còn việc cho đảng viên làm kinh tế tư nhân, rõ ràng là lý luận của đảng nói một đàng làm một nẻo. Sự thật thì đảng viên cộng sản Việt Nam, kẻ còn quyền cũng như người mất quyền, chẳng ai biết được hình thù của thứ xã hội chủ nghĩa, mà Hồ Chí Minh rước từ Nga về, rồi bắt mọi người phải tuyệt đối tôn thờ và thực hiện, nó là thứ quái quỷ gì? Đến thời phải thích ứng với Kinh Tế Thị Trường, cộng đảng đành phải cột vào đó thêm một cái đuôi kệch cỡm Kinh Tế Thị Trường "theo định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa, lấy công ty Quốc Doanh là chủ đạo". Để rồi Quốc Doanh luôn luôn khai làm ăn thua lỗ. Vì sự sống còn của nền Kinh Tế Thị Trường là phải đặt trọng tâm vào phát triển khu vực Tư Doanh, nên cộng sản buộc phải bỏ chủ trương lấy Quốc Doanh làm chủ đạo, cho đảng viên làm kinh tế tư nhân. Thế nên bằng cách này hay cách khác, họ đang hăng hái, hăm hở tự đào thải chủ nghĩa xã hội ra khỏi tư tưởng và đời sống thật của mình.
Những nhà ly khai, đối kháng, được dịp xoáy xâu vào cái gốc gian trá, mục rữa của chủ nghĩa Mác Lê và tư tưởng nô lệ của Hồ, nó đã tạo ra toàn là thứ quái dị "nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi". Từ lãnh đạo xuống đảng viên "khỉ chẳng giống khỉ, người không ra người", nó chỉ muốn có quyền để tham nhũng kiếm cho thật nhiều tiền, rồi từ chế độ xã hội chủ nghĩa lạc hậu, mau mau tiến lên chủ nghĩa tư bản tài phiệt man rợ. Nhất là cái cơ chế "song trùng" chồng chéo nhau, đảng quyền trùm lên chính quyền. Quốc Hội, Chính Phủ, Toàn Án là bù nhìn của đảng, mà đảng thì toàn do những thứ bất tài vô đức ngoan cố già cỗi ăn hại lãnh đạo, thế nên cả hệ thống cai trị nhà nước trở thành trì trệ trong công việc ích quốc lợi dân, nhưng lại quỷ quyệt ranh ma trong việc tham nhũng bóc lột dàn áp dân chúng, đục khoét ngân sách nhà nước.
Với không khí hào hứng góp ý đó, dư luận trong và ngoài nước cho rằng: Kỳ đại hội X này, sẽ có nhiều màn trình diễn đổi mới ngoạn mục, nhằm tạo ra một thời kỳ chuyển tiếp cho tiến trình dân chủ hóa chế độ, để có đủ tư thế vững vàng gia nhập thời đại toàn cầu hóa. Dù Nghị Quyết Đại Hội X không còn dám nhắc tới khẩu hiệu vô duyên Chủ Nghĩa Mác Lê Hồ. Nhưng buồn thay! Toàn văn bản Báo Cáo Chính Trị lỗi thời vẫn đã được thông qua. Nhóm lãnh đạo mới, khóa X, cũng lại do nhóm lãnh đạo cũ, khóa IX tiền chế để cho đại hội đảng bầu cho phải phép. Đúng là cha mẹ chuột chỉ có thể sinh ra con chuột con, chứ không cách gì đẻ được con voi lớn. Tuy nhiên "con chuột con" lần này được cái trắng trẻo mập mạp hơn "con chuột nhắt" kỳ trước. Vì trong nhóm 5 tên chóp bu lãnh đạo của cộng đảng lần này thì chỉ còn 2 kẻ được đào tạo trong môi trường văn minh "củ khoai" Miền Bắc, bởi thứ giáo dục nhồi sọ một chiều của Xã Hội Chủ Nghĩa Liên Xô, còn 3 người trưởng thành trong không khí văn hóa "gạo trắng" Miền Nam, do nền giáo dục tự do cởi mở của nền Dân Chủ Toàn Cầu. Nhờ đó, may ra vẫn còn một chút hy vọng mỏng manh nhỏ nhoi cho tương lai gần của tiến trình đổi mới.
Chữ đổi mới ở đây dùng là chỉ cho những người cộng sản phải tự đổi mới, để bước kịp với tình thế Việt Nam. Nếu không đổi mới kịp trào lưu thì sớm muộn cũng bị loại bỏ. Vì hiện nay dân Việt Nam không còn sợ uy quyền của đảng nữa, dư luận quốc tế và nhu cầu của Việt Nam phải hội nhập với sinh hoạt toàn diện của thế giới, đã là sợi giây vô hình trói tay đàn áp của nhà cầm quyền cộng sản độc tài trên ghế cai trị, không còn tự tung, tự tác khủng bố như xưa, mà chỉ được làm ra những trò ngu xuẩn vừa đủ để khích thích cho phong trào Tự Do Dân Chủ có dịp bộc phát, mở ra Mùa Công Khai Đấu Tranh Chính Trị Dân Chủ Toàn Diện của Toàn Dân.
Riêng về chỗ dựa xưa nay cho quyền lực độc đảng độc tài của Việt cộng là đàn anh Trung cộng, vốn là một trở lực lớn nhất cho việc dân chủ hóa chế độ, thì Tổng Cục II chịu ảnh hưởng của Tình Báo Trung cộng đã bị loại, hâu hết nhóm lãnh đạo theo Bắc Kinh đã thất thế. Hoa Kỳ và các nước, các tổ chức cấp viện đang dùng sức mạnh của đồng Dollars đầu tư, cho vay và viện trợ để đè bẹp dí ảnh hưởng của Trung Cộng trong thực tế sinh hoạt thị trường và đời sống xã hội Việt Nam, cũng như thổi bay ý niệm thân Tầu ra khỏi những chiếc đầu nô lệ, và ngay cả trong mơ ước của đảng viên Việt cộng, từ thấp lên cao. Vì hầu như tất cả đảng viên đều đang có cùng một giấc mơ là muốn cho con cái họ sang Mỹ học, rồi lấy vợ, gả chồng với những thanh niên nam nữ Mỹ gốc Việt, để lo cho tương lai lâu dài của họ, như các con của vị thủ tướng tuổi trẻ tài chẳng cao, đã sớm lo xa, nhìn sâu, thấy đúng, giống vị thủ tướng của nước láng giềng bên hông vậy. Nên năm 2007 tình hình Tự Do Dân Chủ Việt Nam nhất định sẽ sáng sủa thêm. Vì, ông Thần Tự Do và bà Tiên Dân Chủ Việt Nam đã xuất hiện.
Xây dựng chế độ dân chủ theo truyền thống dân tộc hợp với bước tiến thời đại
Trong lịch sử thăng hóa của nhân loại thì chỉ có cuộc thay đổi triệt để toàn diện ở mỗi dân tộc, từ chế độ Quân Chủ Phong Kiến sang chế độ Dân Chủ Tự Do mới được đánh giá là Cách Mạng thực sự, phát xuất từ nhu cầu của Con Người, hợp với khuynh hướng của lịch sử Quốc Gia và Thế Giới. Còn tất cả những cuộc gọi là cách mạng do ý chí chủ quan của một người, một nhóm người, một đảng phái, hay một tôn giáo đều là tiếm danh cách mạng, tạo thêm khổ nghiệp cho con người và xã hội.
Vậy, những cuộc thay đổi vận mệnh của một Quốc Gia từ chế độ Cộng Sản Độc Tài Toàn Trị sang chế độ Dân Chủ Tự Do Trọng Pháp có thể gọi đó là một cuộc cách mạng chính danh được hay không? Thưa được! Đó đúng là thực chất của cuộc cách mạng toàn diện triệt để. Nhưng từ xưa rầy, từ ngữ "cách mạng" đã bị gắn liền với hành động bạo lực sắt máu, nó được mở đầu ở cuộc Cách Mạng Dân Chủ tại Pháp, ở cuộc Cách Mạng Vô Sản tại Nga, cũng như ở những nước trong Thế Giới Cộng Sản, và còn rất nhiều các cuộc đảo chính cũng mệnh danh cách mạng ở khắp nơi. Thế nên trong thế giới văn minh ngày nay, chủ trương dùng bạo lực cách mạng đã bị đánh giá là hành vi dã man và bị lên án, do đó tên gọi của cuộc Cách Mạng Dân Chủ đã được đổi thành Dân Chủ Hóa. Dùng sức mạnh toàn dân qua các cuộc xuống đường biểu dương sức mạnh bất bạo động, hay dùng lá phiếu của cử tri trong một cuộc bầu cử tự do trong sạch để thay đổi nhà cầm quyền và chế độ Độc Tài thành Dân Chủ. Nên mới có những tên gọi êm đềm là cuộc Cách Mang Hoa Hồng, Cách Mạng Màu Cam, hay Cách Mạng Hoa Tuy Lip,...đã diễn ra ở các quốc gia cựu cộng sản.
Như vậy Dân Chủ Hóa là một cuộc cách mạng toàn diện êm đềm hòa bình mà triệt để, không phải dùng tới vũ lực và đổ máu. Được khởi đầu từ việc "Thị Trường Hóa" nền kinh tế Xã Hội Chủ Nghĩa Quốc Doanh. Với chiều hướng "Tư Sản Hóa Kinh Tế" , qua việc giải tư các công ty Quốc Doanh, mở rộng thị trường Tư Doanh, để đáp ứng các luật lệ của Thị Trường Thế Giới. Nhà nước bắt buộc phải có những luật lệ minh bạch trong sáng, vừa để đón nhận vốn đầu tư và chấp nhận sự cạnh tranh với các công ty ngoại quốc ngay trong thị trường nội địa về cả 3 mặt sản xuất, buôn bán và dịch vụ, vừa phải huy động nội lực kinh tế của quốc dân, đủ khả năng cạnh tranh với quốc tế. Do đó không thể giữ mãi cơ chế toàn thống xã hội chủ nghĩa độc tài, mà phải "Tự Do Hóa Xã Hội" để cho các Tập Thể Xã Hội Dân Sự công khai xuất hiện, đóng góp cho sự phát triển của quốc gia. Khi 2 mặt Kinh Tế và Xã Hội đã chuyển động, nếu không muốn cho tình trạng giầu nghèo quá chênh lệch, khiến cho xẩy ra động loạn thì phải mau chóng "Dân Chủ Hóa Chính Trị" , đặt Luật Pháp Dân Chủ vào vị thế Điều Hợp Quốc Gia và Liên Hệ Quốc Tế, nhằm lập đựơc thế ổn định lâu dài, đủ sức hòa bình phát triển nền kinh tế quốc dân chủ động trong tiến trình Toàn Cầu Hóa.
Hiện nay, cộng sản Việt Nam đã chính thức cho đảng viên biến chất thành tư bản tư doanh. Việt Nam đã trở thành hội viên thứ 150 của WTO, được Hoa Kỳ cho hưởng quy chế Thương Mại Bình Thường Vĩnh Viển PNTR. Ngày 29/12/06 Tổng Thống Mỹ đã ký văn bản chính thức tăng cường quan hệ thương mại đầy đủ giữa Mỹ Việt, mở đường cho Việt Nam được nhận viện trợ quân sự của Mỹ. Nghĩa là về Thế Quốc Tế, Việt Nam đã có chỗ đứng tương đối rõ rệt. Nhưng vì tham vọng muốn nắm độc quyền chính trị, củng cố vị thế "Tài Phiệt Man Rợ" của đảng, nên không chịu tạo cơ hội cho quốc dân phát huy khả năng tự do cạnh tranh, chủ động góp phần xây dựng đất nước, khiến cho Việt Nam chưa thoát ra khỏi thân phận Nhược Tiểu Dân Tộc.
Để tự cứu, ngoài các Tôn Giáo Dân Lập đang kiện toàn tổ chức, các Tập Thể Xã Hội Dân Sự khác cũng đang xuất hiện. Nhất là sau khi Tuyên Ngôn Dân Chủ cho Việt Nam công bố ngày 08/04/06, thì các cuộc vận động thành hình các Tổ Chức Xã Hội Dân Lập bùng nổ, bất chấp đe dọa khủng bố, các tập thể này đã công khai minh danh ra đời, càc Tờ Báo Độc Lập, như tờ Tự Do Ngôn Luận, tờ Tự Do Dân Chủ; các Đảng Phái Đối Lập, như Đảng Thăng Tiến Việt Nam, Đảng Dân Chủ, Đảng Dân Chủ Nhân Dân, Đảng Tự Do Dân Chủ Việt Nam..; các Tổ Hợp Nghiệp Vụ Dân Lập như Nghiêp Đoàn Độc Lập, Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông, cũng như các Tập Thể Xã Hội khác Hội Tù Nhân Chính Trị và Tôn Giáo, Ủy Ban Bảo Vệ Nhân Quyền, Ủy Ban Kiếu Kiện... cùng thi nhau công khai bước thẳng vào cuộc Đấu Tranh Chính Trị, mà cao điểm là một Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam ra đời. Riêng bản Tuyên Ngôn Dân Chủ cho Việt Nam xuất hiện ngày 08/04/2006 với trên trăm chữ ký, rồi đã lên tới 2134 người cùng minh danh ký tên, nếu ở Việt Nam có một nền báo chí tư nhân tương đối tự do thì sẽ có hàng trịêu người tham gia, dù họ biết cộng sản sẽ bắt bớ, quấy nhiễu họ không ngừng. Chính vì vậy mà ông Đại Sứ Mỹ tại Hànội đã chính thức lên tiếng công nhận những người đó là "Những Người Yêu Nước Thực Sự".
Năm 2007 nhiều hứa hẹn là Mạng Lưới Thông Tin Điện Toán sẽ bùng nổ tại Việt Nam trong giới thanh niên và doanh nhân. Do nhu cầu hiểu biết, cũng như làm ăn ở thời toàn cầu hóa thì những công trình văn hóa, nghệ thuật, những tiến bộ khoa học kỹ thuật, những biến cố chính trị, những chuyển động xã hội và những dịch vụ, sản xuất, giao thương kinh tế ở khắp nơi trên thế giới, nhất nhất đều tác động tới tâm lý mọi người, tới thị trường tiền tệ và sự phát triển kinh tế. Tất cả đều ảnh hưởng quyết liệt tới tình thế Việt Nam, buộc hệ thống thông tin tuyên truyền khổng lồ của đảng hiện nay muốn sống còn, cũng phải vứt bỏ chủ trương tuyên truyền lạc hậu, để ngả theo khuynh hướng Thông Tin Chinh Xác và Bình Luận Phê Phán. Nếu cộng đảng không muốn bị trả giá đắt về sự ngoan cố của mình, thì phải mau chấp nhận tạo điều kiện cho quốc dân Việt Nam có được tự do chủ động sinh hoạt và phát huy nền Văn Hóa Đa Nguyên, nền Chính Trị Đa Đảng, nhằm đáp ứng nhu cầu Dân Chủ Hóa chế độ hợp với Lòng Dân và Thế Nước.
Theo quan niệm của thời đại thì một nước lớn, đất rộng người đông, chưa hẳn đã là một nước hùng cường, nhưng nhất định các nước dù nhỏ, đất hẹp người thưa, mà có một Nền Dân Chủ bền vững, kinh tế phát triển thì đều được đánh giá là nước hùng cường ổn định, luôn luôn có vị thế chủ động trên trường quốc tế. Một chính phủ trung ương tập quyền, độc tài chuyên chế, không dựa vào sức mạnh của toàn dân, thì đó không phải là một chính quyền mạnh, có tiếng nói ngang tầm với thế giới. Nhưng một chế độ Dân Chủ tản quyền, công dân được tự do bầu lên các cấp lãnh đạo từ hạ tầng cơ sở Làng Xã cho tới Trung Ương thì luôn luôn đươc tôn trọng là chính quyền mạnh. Ông Tổng Thống Mỹ là một người được cả thế giới công nhận là nhân vật có quyền lực nhất hành tinh, thì lại do một cơ chế dân chủ tản quyền tạo ra. Ở trung ương thì 3 ngành Lập Pháp, Hành Pháp, Tư Pháp độc lập, giám sát lẫn nhau. Hệ thống lãnh đạo chính trị thì 2 đảng Đối Lập luôn luôn rình rập nhau. Hệ Thống Truyền Thông Tư Nhân thì thông tin trung thực mà đào sâu, sắc bén, bình luận phê phán nghiêm khắc. Trong Hiến Pháp nếu quyền nào không ghi thuộc về Trung Ương, thì đều thuộc quyền của Tiểu Bang - Tu Chính Án số 14. Nhờ vậy mà quyền của Tiểu Bang và Địa Phương cực rộng. Thế mà ông Tổng Thống Mỹ vẫn là nhân vật quyền lực nhất, là vì khi những chính sách của Tổng Thống đề ra, được đa số công dân tán thành, thì sẽ trao luôn Quốc Hội cho đảng của ông điều hành. Hoặc là chính sách đó phải thể hiện sự đồng thuận của Lưỡng Đảng Lãnh Đạo. Nếu dân chúng nghi ngờ về chính sách của Tổng Thống không hữu hiệu, thì ở cuộc bầu cử gần nhất, sẽ trao quyền lãnh đạo Quốc Hội cho đảng Đối Lập. Tất cả những đúng sai của 2 đảng lãnh đạo sẽ được cử tri quyết định ở các cuộc bầu cử.
Liệu Việt Nam có thể thực hiện nổi một Nền Dân Chủ Tản Quyền Trực Tiếp hay không? Thưa được! vì đó mới đích thật là truyền thống chính trị của Dân Tộc Việt. Ngay từ thuở mở nước, vị Thần Tổ Dân Tộc, Đức Lạc Long Quân đã áp dụng cơ chế Tản Quyền Tộc Trưởng Trực Trị. Tuy Ngài là Vua của toàn Bách Việt, nhưng không lập ra triều đình trung ương như nền Phong Kiến Phương Bắc, mà đi khắp nơi dậy dân nếp sống đạo nghĩa vợ chồng, cách trồng cấy lúa và phương pháp an dân, còn quyền hành thì trao cho các Tộc Trưởng trực tiếp lãnh đạo. Khoảng một ngàn rưởi năm sau, Dân Tộc di cư xuống định cư lập quốc lần thứ 2 tại châu thổ Sông Hồng, các Vua Hùng cũng theo truyền thống chính trị xưa, phong cho các Tộc Trưởng làm Lạc Hầu, Lạc Tướng cai trị dân. Sau đó đi dần vào thành Hệ Thống Chính Trị Làng Xã Tự Quản. Chính cơ cấu tổ chức Làng Xã Tự Quản đã gìn giữ, nuôi dưỡng được tinh thần Tự Chủ Dân Tộc, trong suốt một ngàn năm bị Đế Quốc Trung Hoa đô hộ. Nhờ vậy, đã tránh khỏi bị đồng hóa khắc nghiệt, để mở ra mùa Độc Lập. Tuy đã có trên một ngàn năm Độc Lập, nhưng nước Việt vẫn là một tiểu quốc bên cạnh đế quốc Trung Hoa. Dù có đánh thắng, đuổi được kẻ xâm lăng ra khỏi bờ cõi, thì vẫn phải triều cống xưng thần với đế quốc, nhận phong vương để dân nước được sống yên. Vua phải xưng thần với đế quốc, để có hòa bình, chứ không bắt dân cúi đầu thần phục ngoại bang, có như thế mới giữ nổi tinh thần Độc Lâp và bản chất Dân Tộc. Chính vì vậy, mà ông cha ta đã tạo ra một thứ Hiến Chế bất thành văn, đó là "Phép Vua Thua Lệ Làng" . Vua chịu nhục xưng thần, để cho dân tự do, tự chủ bảo vệ truyền thống văn hóa và độc lập dân tộc.
Trước năm 1945, ở Làng Xã Miền Bắc và Trung Việt Nam vẫn còn duy trì được truyền thống Làng Xã Tự Quản. Các dòng họ tự bầu ra đại biểu vào Hội Đồng Tộc Biểu của Làng Xã. Hội đồng này bầu ra vị Lý Trưởng và các viên chức hành chánh xã, Phó Lý, Trương Tuần giữ an ninh mỗi Thôn, rồi Lý Trưởng được Quan Huyện đại diện Triều Đình chuẩn thuận. Hội đồng cũng bầu ra vị Chánh Hội để điều khiển Hội Đồng, và cung thỉnh những chức sắc có công với Làng Xã vào Hội Đồng Kỳ Mục, đứng đầu là vị Tiên Chỉ, trông coi về mặt văn hóa, đạo đức và giữ gìn hương ước, tuc lệ cũa Làng Xã. Nhờ vậy mà trăm năm lệ thuộc Thực Dân Pháp, cũng vẫn giữ được truyền thống văn hóa dân tộc và tinh thần độc lập của người dân. Chỉ đến khi Hồ Chí Minh và Cộng Đảng theo lệnh của Staline, cho Mao Trạch Đông cử người trực tiếp lãnh đạo Phong Trào Cải Cách Ruộng Đất, phóng tay phát động cuộc đấu tố, tiêu diệt tận gốc thành phần Trí, Phú, Địa, Hào tai Việt Nam, thì truyền thống Dân Chủ Làng Xã Tự Quản của Dân Tộc mới bị tiêu diệt, để thay vào đó bằng thứ Chi Bộ Xã. Thế là Đảng theo Nga Tầu thì Toàn Dân phải làm nộ lệ cho Nga Tầu. Đảng theo Nga, chống Tầu thì toàn dân cũng phải cúi đầu tuân lệnh. Truyền thống Văn Hóa Dung Hóa và Tinh Thần Độc Lập Dân Tộc của cha ông bị mất sạch. Bởi vậy, đến nay hệ thống tham nhũng mới có điều kiện phổ cập khắp nước.
Cuộc Dân Chủ Hóa Việt Nam hiện nay, ngoài Hiến Pháp, Luật Pháp thực sự lấy Nhân Quyền làm căn bản cho tổ chức cơ cấu Tam Quyền Liên Lập, Đa Đảng Chính Trị. Tự Do Ngôn Luận, và các Tổ Chức Xã Hội Dân Sự sinh hoạt hài hòa, việc cần làm ngay là tổ chức các cuộc Bầu Cử Dân Chủ Trực Tiếp tại Làng Xã của nông thôn và Thị Xã của tỉnh thành. Chỉ có như vậy người dân mới ý thức trực nhận ngay rằng, mình đang thực sự làm chủ đất nước, tạo ra chính quyền. Ông chủ có quyền bầu lên và bãi nhiệm những người điều khiển nhà nước. Cơ chế không còn tầng tầng áp lực của thượng cấp, mà tất cả các cấp huyện, tỉnh và nước đều do dân bầu ra, và thi hành phận vụ của mình theo đúng luật pháp. Chứ không còn cảnh "đội trên đạp dưới" nữa. Xã Trưởng và Hội Đồng Xã trực tiếp lãnh đạo dân và quản trị tài nguyên của xã. Các chuyên viên hành chánh và chuyên môn do các học viện cung cấp, Hội Đồng Xã tuyển dụng và trả lương. Khi đó các Tôn Giáo Dân Lập, các Chính Đảng Lãnh Đạo các tổ chức Xã Hội Dân Sự, sẽ có một môi trường thông thoáng để sinh hoạt, cùng góp sức nhằm nâng cao dân trí, phát huy văn hóa dân tộc, và đưa được ý thức chính trị dân chủ vào nếp sinh hoạt công khai trong sáng. Nếu ở các Xã có những trục trặc thì chỉ mất một nhiệm kỳ đầu. Tin chắc từ nhiệm kỳ sau sẽ đi vào nề nếp sinh hoạt Tự Do Dân Chủ thực tốt đẹp. Hy vọng Việt Nam sớm thực hiện được Chế Độ Dân Chủ Trực Tiếp, theo Truyền Thống Dân Tộc và đúng hướng đi lên của Thế Giới Thời Đại.
Thân chúc bạn đọc năm mới vui khỏe và thắng lợi.
Xuân Đinh Hợi 2007
LÝ ĐẠI NGUYÊN
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire