1.[z-qhx] (H) [qhx] (H) [xhds] (H) [stls] (H) [tacs] (H) [db] (H) [gfv] (H) [news] (H) [TdDcNq] [H] - 2.DOWNLOAD TaiLieu - 3. VUOT TUONG LUA - 4.[Chu Viet] - 5.[Audio] 6.[SuThat] - 7.[Thu doan cs d/v Ton giao] (10.H_mt) (11.H_qh)

mercredi 14 février 2007

Ban chat cua cs la xao tra

Bản chất của cộng sản là gian xảo, dối trá nên mới bày trò công bố
Sách trắng về “Tôn giáo và chính sách tôn giáo ở Việt Nam”

Nguyễn An Quý (10.02.2007)

Nhà nước CSVN không bao giờ từ bỏ lối bịp bợm trong cung cách lãnh đạo đất nước của họ. Tháng 8 năm 2005, các nhà đỉnh cao trí tuệ cho xuất hiện tập Sách trắng về “Thành tựu bảo vệ và phát triển con người ” sau khi ông Phan Văn Khải cam kết với Tổng thống Hoa Kỳ: sẽ cải thiện về tự do tôn giáo để xin Mỹ cho vé đi vào cửa WTO. Để xóa bỏ lời cam kết này với Hoa Kỳ, Bộ ngoại giao Việt cộng liền tuyên bố với thế giới, nhất là Hoa kỳ : “cần gì phải cải thiện, người dân Việt Nam đã có đủ mọi quyền rồi, trong nước có trên 600 tờ báo mà”, nên VC đã công bố Sách trắng trên!

Năm 2007, sau khi đã nài nỉ Hoa Kỳ trong nhiều năm qua, để được nhập cuộc vào Cộng Đồng thế giới (WTO), hầu mang lại lợi ích cho đảng, nhưng vẫn con đường cũ, không chịu chấm dứt trò lừa bịp thế giới, nên đã cho ra đời Sách Trắng về “Tôn giáo và chính sách tôn giáo ở Việt Nam”. Sách trắng được in xong vào tháng 11 năm 2006, có lẻ các tay đầu nảo trong bộ chính trị đến nay mới thấy cần thiết phải cho xuất hiện Sách trắng. Sự xuất hiện này cũng rơi vào thời điểm sau khi ông Nguyễn Tấn Dũng thấy được Toà Thánh Vatican và không biết ông ta đã hứa gì với Đức Thánh Cha!

Thứ năm ngày 01 tháng 2 năm 2007, Bộ ngoại giao đảng CSVN tổ chức họp báo để công bố cái gọi là Sách Trắng về: “Tôn giáo và chính sách tôn giáo ở Việt Nam”. Việc công bố Sách Trắng chỉ cách 1 tuần lễ, sau khi Thủ tướng cộng sản Nguyễn Tấn Dũng được yết kiến Đức Giáo Hoàng Bênêdictô 16 tại Vatican vào ngày 25-01-2007.

Được biết, trước khi công bố Sách trắng, thì tại thành phố Sài Gòn, ngày 18-01-2007, Ban Tôn giáo Chính phủ Việt Cộng đã tổ chức Hội nghị sơ kết 3 năm về thành tích thực hiện được trong công tác tôn giáo năm 2006 qua Nghị Quyết 25/NQ-TW, đồng thời đề ra 7 nhiệm vụ sẽ thực hiện cho năm 2007, sau đây là 7 nhiệm vụ mà đảng bộ Thành Hồ quyết tâm thực hiện: 1. Đẩy mạnh việc quán triệt và tuyên truyền quan điểm, chính sách tôn giáo của đảng và Pháp luật của Nhà nước.- 2. Cụ thể hóa quan điểm, chính sách tôn giáo của đảng bằng Pháp luật...-3.Tăng cường hoạt động đối ngoại – 4. Chủ động phòng ngừa và đấu tranh chống việc lợi dụng tôn giáo phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân – 5 Đẩy mạnh công tác nghiên cứu và tổng kết thực tiễn công tác tôn giáo – 6. Đào tạo và bồi dưỡng cán bộ làm công tác tôn giáo.- 7. Tăng cường phối hợp trong công tác tôn giáo.

Qua 7 nhiệm vụ mà Ban Tôn giáo chính phủ tại Sài Gòn đưa ra trên đây cho những cán bộ VC đảm trách công tác tôn giáo trong năm 2007, chứng tỏ rằng trước sau như một: tôn giáo vẫn là kẻ thù số một của cộng sản, nên đảng mới giao trọng trách cho các cán bộ chuyên lo công tác tôn giáo, để kềm kẹp các tôn giáo một cách cẩn trọng.

Trước ngày công bố Sách trắng khoảng hai tuần lễ, Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền (Human Rights Watch) có phổ biến bản phúc trình về tự do tôn giáo thế giới trong đó đã chỉ trích Chính phủ VC còn giam giữ hàng trăm tù nhân tôn giáo, chính trị, còn quản chế những nhân vật bất đồng chính kiến...

Vài sự kiện nêu trên, để xác minh rằng: chính sách cố hữu của Nhà nước VC là luôn luôn thực hiện đường lối cai trị người dân bằng kế sách của sự dối trá, bịp bợm, và lật lọng, cho nên việc công bố “Sách trắng tôn giáo”cũng chỉ là lối diễn trò, để lừa bịp thế giới.

Khi công bố Sách Trắng trước báo chí, ông Nguyễn Thế Doanh, phó thường trực Ban tôn giáo chính phủ VC đã tuyên bố: “Đồng bào các tôn giáo là một bộ phận không thể tách rời của Dân tộc Việt Nam, vì vậy Nhà nước Việt Nam có những chính sách phục vụ cho những nhu cầu đó”. Đây là câu mà người ta đã nghe đảng nói nhiều lần, nhất là đã được ghi trong Nghị Quyết 12 của Bộ Chính trị VC khóa IX đảng CSVN, và ông Doanh đã học thuộc lòng, nên việc ông ta phổ biến với báo chí khi công bố Sách Trắng thì cũng chẳng có gì mới cả. Đọc toàn bộ Sách trắng về “Tôn giáo và chính sách tôn giáo ở Việt Nam”, tôi vẫn không tìm được điều gì mới lạ trong Chính sách cố hữu của Cộng sản đối với tôn giáo, đúng với bản chất vô tôn giáo của chế độ vô thần. Việc công bố Sách trắng, chẳng qua là để họ cũng cố chính sách dối trá muôn thuở của đảng CSVN và ngoan cố thực hiện đường lối độc tài cố hữu, để duy trì sự sống còn của đảng, chắc chắn không bao giờ họ từ bỏ việc trấn áp các tôn giáo. Báo điện tử của Đảng CSVN ngày 27-01-2007 có đưa tin: ngày 26-01-2007, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có cuộc họp báo tại Thuỵ Sĩ (sau khi gặp Đức Giáo Hoàng) đã trả lời với phóng viên National Review (Mỹ) về chủ nghĩa cộng sản và tôn giáo ở Việt Nam, Nguyễn Tấn Dũng đã nói: “Việt Nam xây dựng Nhà nước Xã hội Chủ nghĩa, một xã hội dân giàu nước mạnh, xã hội có công lý văn minh. Đảng Cộng sản Việt Nam là Đảng duy nhất lãnh đạo và thực hiện thành công. Chúng tôi quyết tâm thực hiện mục tiêu đó. Đây là sự lựa chọn của lịch sử, sự lựa chọn của người dân Việt Nam. Mục tiêu này của Việt nam là phù hợp với mục tiêu của nhân loại”. Thử hỏi Dân tộc Việt Nam có bao giờ lựa chọn cái chủ nghĩa tồi bại này không mà ông Nguyễn Tấn Dũng dám quả quyết như vậy?

Quyển “Tôn giáo và chính sách tôn giáo ở Việt Nam”(tạm gọi là Sách trắng Tôn giáo) gồm 3 Chương: Chương 1 nói về Tín ngưỡng và tôn giáo ở Việt Nam- Chương 2 nói về Chính sách của nhà nước Việt Nam đối với tín ngưỡng, tôn giáo- Chương 3: Quan hệ Quốc tế của các tôn giáo.

Phần mở đầu “Sách Trắng Tôn giáo” đã xác quyết một cách lố bịch rằng: Tự do tôn giáo, tín ngưởng ở Việt Nam dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN đã được ghi vào Hiến pháp, Nên Sách trắng đã viết: Nhằm bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân, ngay từ Hiến pháp đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà(năm 1946) đến Hiến pháp của Nước Cộng Hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam ngày nay đều luôn khẳng định “Quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo” là một trong các quyền căn bản của con người ở Việt Nam. Đọc đến đoạn này, tôi thật vô cùng cảm phục về sự lì lợm của VC, vì họ không biết trơ trẻn khi ngồi vào bàn phím để nặn ra dòng chữ này. Ai mà không biết trong Bản Hiến pháp của VC có ghi điều đó, điều 70 của Hiến pháp 1992 đó mà. Nhưng thưa các ngài “đỉnh cao trí tuệ”: sao các ngài không thực thi những gì mà các ngài đã ghi trong Hiến pháp cho nhân dân Việt Nam nhờ với? Không chỉ về tự do tín ngưỡng mà còn về mọi thứ quyền tự do khác của con người cũng đã được các ngài ghi trong Hiến pháp nữa cơ !!! Tại sao các ngài cứ ra Nghị Định này đến Sắc lệnh nọ về tôn giáo để đẩy các tôn giáo vào chiếc thòng lọng cho các ngài siết cổ từ từ?

Chương 1 của “Sách trắng tôn giáo” đúng là một chương vô thưởng vô phạt, vì trên thực tế, sự hình thành và phát triển các tôn giáo ở Việt Nam chẳng dính líu gì đến đảng CSVN cả. Nhà nước VC cũng không có nhiệm vụ phải ngồi bóp trán để viết: vài nét về tín ngưỡng và tôn giáo ở Việt Nam, cũng như mục: Các tôn giáo ở Việt Nam. Đây là việc làm vô tích sự của đảng CSVN, và trên thực tế cũng chẳng tuyên truyền được cái gì nơi đây cả. Ai muốn tìm hiểu về lịch sử của một tôn giáo nào đó, thì họ đã có thừa tài liệu của các tôn giáo để nghiên cứu rồi. Thôi thì ném nó vào sọt rác đi.

Chương 2 “Sách trắng tôn giáo” có 5 điểm: 1. Chủ tịch Hồ Chí Minh với tín ngưỡng, tôn giáo- 2. Chủ trương, chính sách của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với tín ngưỡng, tôn giáo- 3. Nhà nước Việt Nam luôn luôn bảo đảm và tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân- 4. Kết quả việc thực hiện chính sách và pháp luật của Nhà nước Việt Nam đối với tín ngưỡng, tôn giáo – 5. Các tôn giáo Việt Nam đồng hành cùng Dân tộc.
Qua 5 điểm chính ghi trong Chương 2 của Sách trắng tôn giáo, chắc chắn ai cũng nhận biết rằng, đây chỉ là việc làm cũ rích của chế độ cộng sản Việt Nam với lối sáo ngữ đầy rổng tuếch và dối trá về cái gọi là tự do tôn giáo dưới chế độ cộng sản.

Điểm 1 nói về: “Chủ tịch Hồ Chí Minh với tín ngưỡng, tôn giáo” Sách trắng viết: Năm 1958, khi trả lời câu hỏi của cử tri Hà nội: “Tiến lên Chủ nghĩa xã hội thì tôn giáo có bị hạn chế không?”. Chủ tịch Hồ Chí Minh một lần nữa nhắc lại thái độ của người công sản đối với tôn giáo : “Không, ở các nước xã hội chủ nghĩa, tín ngưỡng hoàn toàn tự do, ở Việt Nam ta cũng vậy” (sic) . Đố ai nghe mà tin được ? Việc dẫn chứng này không phải rổng tuếch sao? Trong điểm 1 này, Sách trắng còn nham nhở nhắc lại Sắc Lệnh 234/SL mà ông Hồ đã ký ngày 16-4-1955 để Quy định về những hoạt động tôn giáo của chế độ cộng sản, và cho rằng việc ông Hồ ban hành Sắc lệnh trên là xác định việc tôn trọng tự do tôn giáo!!! Vô cùng dối trá và đầy trơ trẻn khi viết điều này.

Điểm 2. Chủ trương, chính sách của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với tín ngưỡng , tôn giáo. Trên thực tế, từ ngày đảng CSVN hô hào chính sách cởi trói, mở cửa thì các tôn giáo đã nhận được nào: Nghị Định 69, Nghị Định 26/NĐ/CP 1999, Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo năm 2004. Ngoài ra, Bộ chính trị cộng sản cũng đã ra vô số Nghị quyết trong đó có Nghị Quyết 24/NQ/TW năm 1990, Nghị Quyết 25/NQ/TW năm 2003 để chỉ thị cho các cấp đảng uỷ từ Trung ương đến Địa phương, phải thường xuyên bám sát để kềm kẹp các hoạt động của các tôn giáo, gọi là “tăng cường công tác tôn giáo”. Cốt lỏi của sự gian manh về chủ trương, cũng như chính sách của đảng CSVN đối với tôn giáo đã được ghi rõ ràng và rành mạch ở điểm 2 này trong Sách trắng là: “Đấu tranh ngăn chận các hành vi lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo làm phương hại đến lợi ích chung của đất nước...”. Bởi vậy, nếu có tôn giáo nào hay vị lãnh đạo tôn giáo nào, hoặc ai lên tiếng đòi hỏi điều gì thuộc về quyền lợi của các Giáo hội thì Nhà nước đều qui chụp là “Lợi dụng tín ngưỡng để phá hoại khối đoàn kết toàn dân” như từ trước đến nay vậy.

Điểm 3. Nhà nước Việt Nam luôn luôn bảo đảm và tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Phần này Sách trắng đã dày công phô trương những bằng chứng hết sức lố bịch về cái gọi là Nhà nước Việt Nam luôn luôn bảo đảm và tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Sách trắng đã chứng minh Nhà nước Việt Nam luôn tôn trọng quyền tự do tôn giáo của người dân qua Sắc Lệnh 234 của ông Hồ, Nghị quyết 297/CP 1977, Nghị định 69 và Nghị Định 26/NĐ/CP 1999, Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo 2004 ... thì quả thật là vô liêm sĩ. Bởi vì tất cả những văn kiện đó trên thực tế là những chiếc thòng lọng dùng thắt cổ các tôn giáo, nên đã bị các tôn giáo lên án từ khuya rồi và thế giới cũng đã biết rồi.

Điểm 4. Kết quả việc thực hiện chính sách và pháp luật của Nhà nước Việt Nam đối với tín ngưỡng, tôn giáo. Trên thực tế, về những kết quả nho nhỏ mà một vài tôn giáo đã được Nhà nước VC nới lỏng chút đỉnh là do cuộc đấu tranh trường kỳ của các tôn giáo, và các nhà tranh đấu đòi tự do cho Việt Nam, cộng thêm áp lực của Quốc tế.Vì sự sống còn của đảng, nên chúng đã nhượng bộ đôi chút theo chính sách “xin cho”.Trong điểm 4 này, Sách trắng kể ra vài thành quả mà các tôn giáo đã được hưởng nhỏ giọt, do cộng sản ban phát, là một bằng chứng tố cáo: chế độ cộng sản đã bóp chết các hoạt động của các tôn giáo với mục đích diệt tôn giáo từ khi chúng nắm quyền thống trị đất nước. Đến nay, chúng không thể tiêu diệt được nữa, nên chúng nới lỏng, chứ không thể gọi đó là đã có tự do tôn giáo tại Việt Nam được.

Điểm 5. Các tôn giáo Việt Nam đồng hành cùng dân tộc. Trong mục này, Sách trắng tôn giáo nói về các việc làm từ thiện của các tôn giáo, lòng yêu nước của người dân có tôn giáo...thật là một việc làm vô cùng nhảm nhí của đảng CSVN. Xin thưa: từ xưa , mọi tôn giáo tại Việt Nam (trước khi đảng CSVN xuất hiện) đều đã có những hoạt động từ thiện, những cơ sở lo việc từ thiện rồi. Kể từ khi cộng sản chiếm miền Nam thì các cơ sở từ thiện của các tôn giáo tại miền Nam đều đã bị đảng CSVN chiếm đoạt, dẹp bỏ . Linh đạo của các tôn giáo là lòng bác ái, và thương người. Bởi vậy các tôn giáo không thể bỏ mặc hay làm ngơ, nên đã dấn thân và tìm đủ mọi cách để phục hồi, cũng như gầy dựng các điểm làm việc từ thiện như: các trại phong cùi, trại mồ côi, bệnh AIDS , khuyết tật ... Đây là công lao của đảng ư? Cho nên nói đến việc các tôn giáo cùng đồng hành với dân tộc trong các công tác từ thiện là chuyện cố nhiên, chỉ có đảng CSVN mới không đồng hành với dân tộc thôi vì đã chà đạp quyền con người. Hơn nữa, người cộng sản chỉ biết mang lại lợi ích cần thiết cho Quốc tế cộng sản mà thôi. Công việc từ thiện sở dĩ có được trên khắp mọi miền đất nước Việt Nam hiện nay là do việc dấn thân của những vị tu hành trong các tôn giáo, mà đảng lại cho rằng đó là công lao của đảng để ghi vào Sách trắng thì quả thật không gì bỉ ổi bằng.

Tóm lại tất cả những gì được viết trong Sách trắng về : “Tôn giáo và chính sách tôn giáo ở Việt Nam” là một lối tuyên truyền dối trá quá cũ rích, là một trò hề khi hô hào Việt Nam có tự do tôn giáo. Nếu thật sự Nhà nước cộng sản Việt Nam muốn tôn trọng quyền tự do tôn giáo thì hơi đâu mà đảng phải tăng cường công tác tôn giáo? Đảng hãy trả lại tất cả các tài sản mà đảng đã chiếm đoạt của các tôn giáo, hãy để cho các tôn giáo được quyền tự trị và hãy thực thi những gì mà đảng đã ghi trong Hiến Pháp là xong ngay. Hơi đâu mà nay sách trắng mai sách đen cho mệt.

Cũng nên nhắc lại, Bản tin Thông tấn xã Việt Nam nói: khi công bố Sách trắng, ông Nguyễn Thế Doanh còn giới thiệu hai văn bản về tôn giáo gần đây nhất là: Pháp lệnh Tín ngưỡng, Tôn giáo có hiệu lực từ 15-11-2004 và Nghị định hướng dẫn thi hành một số điều của Pháp lệnh Tín ngưỡng, để chứng tỏ Việt Nam có tự do tôn giáo, cũng là một sự lố bịch ..
Qua đó, đủ chứng minh rằng: chừng nào còn chế độ cộng sản thì còn thứ tự do tôn giáo theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Và đừng nghe những gì cộng sản nói mà hãy nhìn những gì cộng sản làm.

Nguyễn An Quý (10.02.2007)

Aucun commentaire: