1.[z-qhx] (H) [qhx] (H) [xhds] (H) [stls] (H) [tacs] (H) [db] (H) [gfv] (H) [news] (H) [TdDcNq] [H] - 2.DOWNLOAD TaiLieu - 3. VUOT TUONG LUA - 4.[Chu Viet] - 5.[Audio] 6.[SuThat] - 7.[Thu doan cs d/v Ton giao] (10.H_mt) (11.H_qh)

lundi 4 juin 2007

Vài nét về Khác biệt giữa chủ nghĩa Mác Lê Nin và chế độ tự do dân chủ thật sự

Vài nét về Khác biệt giữa chủ nghĩa Mác Lê Nin (xhcn "khoa học") và chế độ tự do dân chủ thật sự


Đảng nào theo chủ nghĩa Mác Lê Nin thì phải theo bốn trụ cột:

Trụ cột

thứ nhất là học thuyết đấu tranh giai cấp.

Thứ hai, đấu tranh giai cấp của giai cấp công nhân phải đi đến chuyên chính vô sản.

Thứ ba, là đảng Cộng sản phải độc quyền lãnh đạo, tuyệt đối không chia quyền ấy cho bất cứ ai.

Điều thứ tư, là chủ nghĩa tập trung dân chủ. Tôi xin nhắc lại, chủ nghĩa tập trung dân chủ chứ không phải chủ nghĩa dân chủ tập trung. Chủ nghĩa tập trung dân chủ, đó là nguyên tắc tổ chức của đảng và của hệ thống chính quyền do đảng độc tôn.

Những vấn đề đó là những vấn đề cơ bản, đó là nội hàm của chủ nghĩa Mác Lê Nin.

*
***
*

Từ bỏ chủ nghĩa Mác Lênin có cái nội dung cụ thể của nó. Nội dung ấy gồm sáu điểm.

Một là xoá bỏ điều bốn trong hiến pháp, tức là xoá bỏ cái quyền độc tôn thống trị của đảng trong xã hội.

Thứ hai là tách rời đảng ra khỏi chính quyền nhà nước.

Thứ ba là tổ chức đầu phiếu dân chủ và tự do.

Thứ tư là ban hành các quyền tự do dân chủ cho nhân dân, cho tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do lập hội, tự do tôn giáo.

Đồng thời, thứ năm là phải xoá bỏ ngay những đạo luật hay những quy định (vi phạm quyền cơ bản của con người, vi phạm hiến pháp, Công pháp quốc tế) dưới luật chẳng hạn như nghị định 31CP mà do chính tay ông Kiệt ký, ... đi ngựơc lại với quyền tự do dân chủ của người dân chẳng hạn như nghị định 31CP do chính ông Kiệt ký trước đây và thứ sáu là xây dựng một xã hội dân sự tại Việt Nam.

Điểm thứ sáu là xây dựng một xã hội dân sự ở Việt Nam.

Đó là những điểm cơ bản đó là những điểm cụ thể để xoá bỏ chuyên chính vô sản, xóa bỏ chế độ cực quyền toàn trị ở trong nước để tiến tới một chế độ dân chủ đích thực, tạo điều kiện cho đất nước tiến lên mạnh mẽ và thoát khỏi nguy cơ tụt hậu.

Vấn đề đặt ra rõ ràng phải là như vậy nhưng vì sao ông Kiệt không dám đụng đến, vì sao ban lãnh đạo không dám đụng đến vì đụng đến là đụng đến quyền lợi giai cấp của họ, đó là giai cấp thống trị, giai cấp quan liêu mà hiện nay đang thống trị đất nước. Chính vì vậy mà người ta phải nói quanh, nói mơ hồ, nói để mà nói.

Đó là điểm tôi muốn nói về chủ nghĩa Mác Lê Nin mà ông Kiệt nêu lên

*
***
*

Vài nét sơ lược về chế độ độc tài toàn trị, về cncs về mặt thực hành:

+ Về mặt lý thuyết, triết lý, tư tưởng : rất tốt đẹp, như mơ, nhưng phản tự nhiên, phi nhân bản, phản dân chủ, phản khoa học, phản tiến hóa nhân loại, hoàn toàn hoang tưởng, chỉ thuần túy lừa bịp ! Đó là : "thế giới đại đồng, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu !", "bãi bỏ quyền tư hữu", "kinh tế tập trung, chỉ đạo";

+ Về mặt thực hành : nó dựa trên những căn bản, với 1 tổ chức khép kín sau :

a/ bưng bít, bịt miệng, độc quyền tuyên truyền giả dối, xuyên tạc sự thật, bôi nhọ, vu cáo, chụp mũ những người khác quan điểm cs, chính sách ngu dân (ngân sách dành cho giáo dục, y tế rất thấp)
Đảng kiểm soát tất cả truyền thông, thông tin (hơn 600 tờ báo đảng, TV, radio, firewall internet )

b/ lẽ phải và công lý nằm ở bạo lực, khủng bố, nòng súng, nhà tù (đảng, nhà nước), theo cái "lý" (quyền lợi) của đảng : ngân sách dành cho quân đội, công an, nhà tù rất cao !

c/ xài luật rừng, luật miêng, đe dọa, côn đồ, công an trị (vi phạm hiến pháp, công ước quốc tế)



** Những đặc điểm của chế độ độc tài, nhất là độc tài tòan trị cộng sản, như sau :

1) Một ý thức hệ Nhà nước bắt buộc ( une idéologie de l’Etat obligatoire) ;
2) Ðộc đảng có nhiệm vụ quản chế dân ( Parti unique avec le but d’encadrer la masse) ;
3) Ðộc quyền bạo lực ( Monopole de violence) :
4) Ðộc quyền phương tiện truyền thông ( Monoploe des moyens de communication) ;
5) Khủng bố dân ( Terreur de masse) ;
6) Kinh tế tập trung trong tay nhà nước ( Economie centralisée),

7/ Tướt đoạt của cải, nhân quyền, dân quyền (thuế, ngân hàng, đất đai, hợp tác xã, nguồn phân phối sản xuất lao động, xuất cảng lao nô, khống chế và kiểm soát bao tử dân, xin-cho, xin-chờ-không cho, ...)

8/ Quốc hội, Tòa án (tư pháp), Nhà nước (hành pháp) là công cụ của đảng, phục vụ cho quyền lực quyền lợi của đảng !

9/ Tất cả những tổ chức ngoại vi cũng là công cụ của đảng : mặt trận tổ quốc, hội, đoàn, tổ chức, tập hợp, công ty, tập hợp, tôn giáo quốc doanh, ... (kể cả ở ngoài nước);

Bộ chính trị đcsvn đứng ngoài hiến pháp, ngồi xổm lên HP, chỉ đạo TẤT CẢ mọi sinh hoạt của đất nước (quốc hội, tư pháp, hành pháp, quân đội, công an, báo chí, TV, radio, đoàn, đội, hội, nghiệp đoàn, ....)

Đảng cs đặt lợi ích của đảng lên trên lợi ích của dân tộc, tổ quốc !!! ( chủ nghĩa tam vô: vô gia đình, vô tổ quốc, vô tôn giáo)
Đó là tinh thần quốc tế vô sản, tuân thủ tuyệt đối chỉ đạo của cs quốc tế, thành trì cách mạng xhcn hay biến thái là "chủ nghĩa mafia" thực dân đỏ kiểu mới !!!

*
***
*

Sự hình thành và Cơ cấu của Quốc hội ở những nước độc tài toàn trị ra sao ?

Một nhóm nhỏ người (12-30 người) trong cái gọi là Bộ chính trị, dành giựt chia chác nhau đa số ghế (trên 90%) trên tổng số ghế của quốc hội (bù nhìn). Những số ghế này sẽ được bầu bán cho những đảng viên trung thành với đảng. Những đảng biểu ứng cử này , sau khi "mua" chức, sẽ gỡ gạc lại khi nhiệm chức qua tham nhũng. Những số ghế còn lại sẽ dành cho ứng cử viên tự do và sẽ được sàng lọc qua cái gọi là những hiệp thương chủ trì bởi Mặt trận tổ quốc, công cụ phù phép bù nhìn của bộ chính trị cs, nghĩa là chỉ những ai thân (biết gật đầu vô điều kiện) bộ chính trị mới được chọn.

Bộ chính trị chỉ định những đảng biểu sẽ biến thành "dân biểu" qua những thủ thuật ép dân đi bầu "tự do". Những vị như thủ tướng, ... cũng có chân trong quốc hội, vừa đá bóng vừ thổi còi, nghĩa là hành pháp lại càng không độc lập với lập pháp (quốc hội) như ở những nước dân chủ thật sự.

Quốc hội bù nhìn chế ra hiến pháp, luật pháp phục vụ cho quyền lực và quyền lợi độc tôn của Bộ chính trị, đảng cộng sản theo cương lĩnh của đảng, cụ thể là điều 4 hiến pháp (sao chép điều 6 HP cs Liên Xô), xác nhận vai trò "độc quyền lãnh đạo" của đảng cộng sản, người tung kẻ hứng rất ngoạn mục và bịp bợm.

Như vậy, Bộ chính trị sẽ đứng ngoài và ngồi xổm trên hiến pháp, luật pháp, xem thường nhân dân.

Biết rõ chế độ kiểu này là đầy bất công, phi lý, không hợp lòng dân, làm đất nước tụt hậu, đảng cộng sản phải duy trì một bộ máy công an dày đặt, phung phí ngân sách quốc gia, để kềm kẹp dân, bảo vệ quyền lực quyền lợi đảng.

Để qua mặt công luận thế giới, mị dân, Hiến pháp của cs là hiến pháp dân chủ giả hiệu, đầy tính hình thức, có đầy đủ những cụm từ cần thiết (mà qua thực hành, luật lệ, nghị định cs sẽ tướt đoạt cả) : tự do, dân chủ, nhân quyền, dân quyền, dân tộc, nhân dân, đoàn kết, ... Một sự lừa bịp trắng trợn.

Quốc hội "là nơi có quyền lực cao nhất cả nước", nhưng thực chất là công cụ của đảng. Vì sao ? Hãy nhìn cách dàn dựng, tổ chức ứng cử và bầu cử :

0- QH làm việc dưới sự chỉ đạo của Bộ chính trị cs
a- trên nguyên tắc, hiến pháp có giá trị cao nhất cả nước mà mọi người bắt buộc phải tuân thủ, kể cả những ông trong Bộ chính trị cs.
b- đảng đứng ngoài và ngồi xổm lên hiến pháp ! Đặc biệt là Bộ chính trị đảng !
c- MTTQ chọn người (của đảng) ra ứng cử; duyệt xét những người ứng cử tự do và loại bỏ với những lý do rất tùy tiện, ngụy biện dàn dựng.
d- ép dân phải "tự do" đi bầu những người đảng cử với nhiều thủ đoạn độc tài (hộ khẩu, gây khó khăn trong cuộc sống)
e- dân muốn xong chuyện, yên thân, đi bầu cho qua, không quan tâm đến kết quả đã biết trước ! Sau đó, đảng tuyên truyền là bầu cử thành công ! Thực chất là những "đảng biểu" nghị gật, làm việc theo chỉ đạo của đảng !!
f- quốc hội ra hiến pháp, làm luật, đưa đảng " độc quyền lãnh đạo ", ra luật phục vụ cho lợi ích của đảng, bảo vệ đảng, đàn áp và khống chế dân !!
Xét về thủ tục ứng cử bầu cử, theo luật pháp quốc tế, thì kết quả bầu cử này là VÔ GIÁ TRỊ, vì quyền tự do của người dân không được tôn trọng và bảo vệ ! Dân không có nhiều chọn lựa tự do, dân bị ép đi bầu để yên thân trong cuộc sống, làm ăn, học hành, ... !!

Để có vẻ dân chủ, những nước độc tài còn tô vẽ thêm bằng cách cho ra hơn 600 tờ báo dưới quyền chỉ đạo của ban văn hóa và tư tưởng của đảng mà dân thường không biết rõ. Báo chí cs chỉ đưa ra những thông tin 1 chiều, không đầy đủ và thường xuyên tạc, bóp méo sự thật !! Muốn biết, trước một sự kiện, hãy đọc báo quốc nội và cả báo hải ngoại và quan sát Tivi hải ngoại (nếu không có dịp nhìn tận mắt), người ta sẽ thấy rõ sự bịp bợm 1 chiều của báo chí cs. Vì thế, không phải là vô lý, cs bưng bít, đặt tường lửa ngăn chận thông tin internet, phá sóng radio nước ngoài, phung phí ngân sách quốc gia.

Rõ hơn nữa là ngân sách quốc gia dành cho bộ máy kềm kẹp (công an), bộ máy tuyên truyền 1 chiều (báo chí, radio, TV) rất cao, so với y tế, giáo dục, ...

Cơ cấu của hệ thống chính trị độc tài toàn trị có vẻ như dân chủ, nhưng với tam quyền PHÂN CÔNG (hành pháp, lập pháp, tư pháp) dưới sự chỉ đạo của BCT và quyền lực thứ tư là truyền thông phụ thuộc hoàn toàn vào đảng.


Bầu QH 20/5/2007
Nước VN có khoảng 3,1 triệu đảng viên cs; 85,1 triệu dân
Trên 85% là đảng biểu; gần 15% là thân đảng;
Cuối cùng (số dân biểu) đại diên dân 85,1-3,1 triệu người là dưới 10% qua những kỳ hiệp thương tráo trở của MTTQ cs !! Khoảng trên 300 người tự ứng cử, qua 3 kỳ "lọc" (hiệp thương) còn lại 30 người, qua kỳ "ép" dân đi bầu còn lại 1 người "trúng cử".

Trước khi "bầu cử", NGUYEN PHU TRONG, Chủ Tich Quốc Hội Cộng Sản ra chỉ thị để động viên những vị "đảng cử" đóng kịch, về bầu cử ngày 20-5-2007: " Phải có lãnh đạo, nhưng lãnh đạo thế nào để người ta không nói mình định hướng hết rồi. Phải tránh gò ép về thời gian, định hướng để gây bức xúc trong nhân dân , tránh để dân hiểu rằng bầu cử chỉ là đóng kịch !!".

Như vậy QH này không phải là của dân như nhà văn Hoàng Tiến đã nói. QH này (từ 60 năm qua) không chỉ là QH bù nhìn, phục vụ theo chỉ đạo, quyền lợi của Bộ chính trị đảng thì là gì ???

*
***
*

Hệ quả của cơ cấu độc tài, cực quyền này là gì ?

- đa số đảng viên có thể làm chuyện bất công, phi pháp, phi đạo lý mà không bị trừng trị thích đáng, kịp thời.
- xã hội đầy dẫy những bất công.
- đất nước sẽ tụt hậu, nhân dân sẽ ươn hèn, đạo lý băng hoại, văn hóa suy đồi.
- kinh tế, con người không thể phát triển một cách hài hòa, khó sống hạnh phúc khi không có tự do tư tưởng, thông tin.
- khoảng cách giàu nghèo càng lúc càng tăng khủng khiếp, giữa một nhóm nhỏ người có quyền lực và đại đa số nhân dân.
- bộ chính trị có thể dâng đất và biển (bán nước) cho ngoại bang một cách dễ dàng như đã xảy ra, để mong được bảo hộ và giữ quyền lực.
- ngoại bang chỉ cần mua chuộc, áp đảo, đe dọa ... những người trong BCT này để thôn tính và đồng hóa đất nước.
- tốn kém rất nhiều tiền thuế của dân mà chẳng lợi ích gì cho dân cả, vì phải nuôi 2 bộ máy chồng chéo là đảng và nhà nước để kiểm soát và mị dân. Luôn mượn tiếng "nhân dân" để kết án chụp mũ người khác chính kiến, để xin tiền quốc tế, nhưng phục vụ cho đảng là chánh.
- Hiến pháp, luật pháp, nghị định, ... (vi phạm Công pháp quốc tế) tổ chức xã hội không công bằng, không hợp lý, không thực tế, không rõ ràng đầy đủ, không được áp dụng đồng đều từ trên xuống dưới, thì làm sao có ổn định bền vững để phát triển, động viên mọi người cùng đóng góp ??? Phải chăng đó chỉ là sự ngụy biện, độc đoán vì lợi ích của một nhóm nhỏ quyền lực ?

*
***
*

Xã hội dân sự tự do dân chủ, ứng cử tranh cử và bầu cử tự do & công bằng ??

Tóm tắt:


Thế nào là một quốc hội thực sự của dân, do dân, vì dân ??

Những điều kiện sau đây phải được thỏa :

1/ tự do ứng cử (không qua 1 tổ chức sàng lọc, loại bỏ -đấu tố- của đảng, tổ chức nào cả! thực tế: đảng chọn những đảng biểu, chỉ định bởi đảng, phục vụ cho lợi ích của đảng; vì không có đa đảng) : KO (cụ thể qua những kỳ bầu cử)
2/ tự do tranh cử (ko có, theo ông NV Yểu, phó chủ nhiệm ở QH) : KO
3/ tự do bầu cử ( cưỡng ép đi bầu ! vi hiến !) : KO
4/ đa đảng đa nguyên để bảo đảm có những chính sách, đường lối khác nhau trong việc điều hành quốc gia: KO
5/ có sự giám sát độc lập (về ứng cử, tranh cử, bầu cử, kiểm phiếu), của quốc tế thì càng tốt : KO

Ở những nước tự do dân chủ thật sự, có đa đảng đa nguyên, có cạnh tranh và kiểm soát lẫn nhau tránh đi đến cực quyền tập trung ở 1 người, 1 đảng, 1 nhóm. Cơ chế có tam quyền phân lập (không như cs, 3 quyền phân công, dưới sự chỉ đạo của bộ chính trị) : hành pháp (nhà nước), lập pháp (quốc hội), tư pháp (tòa án), giám sát viện (kiểm soát tính vi hiến của luật pháp). 3 cơ quan này độc lập. Tuyệt đối không được quyền dùng ngân sách quốc gia để nuôi bộ máy đảng (có thể trợ giúp 1 phần theo quy định của luật pháp, khi có đa đảng)!

*
***
*

Kết luận:

- Quốc hội cs này không đại diện cho dân, vì 4 điều kiện trên không thỏa, và không có tự do ứng cử, tranh cử, bầu cử ! Dân bị cưỡng bức đi bầu bất công "độc đảng cử dân bầu" ; đảng biểu sẽ phục vụ lợi ích của đảng !
- phải hủy bỏ điều 4 HP phi lý : đảng dàn dựng cho ra QH bù nhìn; QH ra điều 4 HP đưa đảng lên, ... ra luật rừng vi hiến, vi phạm công pháp quốc tế;
- Ngay từ năm 1946, QH đã là vô giá trị, chỉ thuần túy là hình thức. Về mặt thực hành, QH làm việc theo chỉ đạo của BCT, trung ương đảng cs, phục vụ cho quyền lợi độc tôn độc tài của đảng cs mà thôi !
- phải có tự do ngôn luận, báo chí tư nhân, truyền thông (như ở những nước dân chủ thật sự, đó là quyền lực thứ tư trong xã hội)
- Phải có công bằng, minh bạch trong quá trình ứng cử, tranh cử, bầu cử, kiểm tra giám sát.

Cái vòng gian trá, lẫn quẫn, bất công từ 60 năm qua với ý đồ duy nhất là mãi mãi bảo vệ quyên lực, quyền lợi độc tôn của đcsvn !!


Như vậy, bầu cử này là "tự do dân chủ" bịp bợm, không công bằng; quốc hội này vô giá trị.

Việc tẩy chay bầu cử là tự nhiên dưới nhiều hình thức như: trả thẻ cử tri, không tham gia, "bầu" đại vì bị ép buộc khéo léo.


Một cơ chế chính trị xã hội đặt nền tảng trên sự giả dối, đảng nói và làm dối buộc cả nước phải nói dối, luồn lách để sống sao cho thuận với đảng, để yên thân, lo làm ăn, kiếm sống, làm giàu nếu được (rất khó), đạp lên nhau mà sống.

Hệ quả tất yếu là đạo lý gia đình, xã hội không băng hoại sao được ??

*
***
*

Thực tế xã hội VN trong cơ chế cs sau 32 năm đã minh chứng sự thực quá rõ ràng, từ lý thuyết đến thực hành, đã bị ếm nhẹm từ 60 năm qua là:

Bản chất của cs là nô lệ chủ thuyết, cs quốc tế, phi dân tộc (theo cương lĩnh cs quốc tế và qua thực tế), dựa vào ngoại bang để trấn áp nhân dân, bảo vệ quyền lực độc tôn độc tài toàn trị và đặc quyền đặc lợi. Cs sẵn sàng cấu kết với ngoại bang để tự cứu đảng dù phải hy sinh quyền lợi dân tộc. Khi có tranh chấp với dân, cs trả lời bằng giả dối, bôi nhọ, vu cáo, chụp mũ, luật rừng, bạo lực, tù oan. Phương châm của cs là "lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện", bất chấp đạo lý, nhân bản, lẽ phải của "cứu cánh". Cs khoát áo nhân dân, nhưng thực chất lại bóc lột, ăn bám, lợi dụng nhân dân; xem dân là nô lệ, là con tin, là món hàng đổi chác với tư bản !

Mục tiêu trước sau như một của HCM là bành trướng cncs ở Á châu, Đông Nam á, áp đặt Mac-Le lên toàn cõi VN, tiên phong làm "nghĩa vụ quốc tế vô sản cs". Chiến thuật có thể biến đổi tùy theo tình hình, nghiêng theo Liên Xô, Tàu, Tây, Mỹ, ... nhưng chiến lược KHÔNG thay đổi: độc tài toàn trị, đặt quyền lợi đảng csvn trên nhân dân, tổ quốc; bảo vệ "thành trì "XHCN", ... tư bản đỏ.

Đối với hcm (và csvn), người dân chỉ có 2 con đường, nếu không theo HCM (csvn) thì bị xem như kẻ thù (việt gian, phản quốc, chống phá "cách mạng", chống phá đảng và nhà nước cs, ...) và sẽ bị tiêu diệt, khủng bố, cô lập, bôi nhọ, vu khống, tù tội. Quan điểm này của csvn vẫn không thay đổi đến ngày nay !! Đây là thảm họa của dân tộc VN, của những người yêu nước chống thực dân và không theo cs. Người QG, họ ở giữa 2 lằn đạn, bị bắt buộc phải dựa vào Pháp, Mỹ (thế giới tự do) để chống lại chủ nghĩa cs, tự vệ chống lại sự xâm nhập phá hoại của cs vào miền Nam.

Về sự "lệ thuộc" thì dĩ nhiên 2 miền đều lệ thuộc ngoại bang vì nước nhỏ, nghèo, dân trí còn kém. Khác chăng là ở mức độ, và miền Bắc VN bưng bít sự thật quá nhiều qua chế độ độc tài toàn trị (kinh tế tập trung, chỉ huy) bạo tàn và tuyên truyền gian dối, trong khi miền Nam có cơ chế tốt, đúng đắn, hợp thời đai, hợp tiến hóa, phục vụ dân, đó là : tự do dân chủ, với kinh tế thị trường suốt 1955-1975.

(VQG)

*
***
*

Nói về tự do thông tin, truyền thông:
1955-75:
- Ở miền Nam: có tự do : báo chí tư nhân độc lập, dân dược quyền nghe đài VOA, BBC, ...; những ai nghe đài HaNoi quá lắm là bị tướt đoạt cái radio thôi.

1955-75-2007:
Ở miền Bắc trước 1975 và ở VN sau 1975, không có tự do thông tin, truyền thông, xuất bản, không có báo chí tư nhân. Đảng csvn độc quyền truyền thông. Dân bị cấm đoán nghe đài RFA, ... (bị phá sóng). Internet bị tường lửa !

Tại sao csvn lại bưng bít thông tin, sợ sự thật bị phơi bày, bị phát giác ??
Không có chính nghĩa !!?


Bài liên quan:
- Sưu tầm tổng hợp trên NET
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/2005/09/29/VoVanKietLettertoCSVN_NguyenMinhCan_NAn/
- http://www.googlesyndicatedsearch.com/u/rfavietnamese?q=Nguy%E1%BB%85n+Minh+C%E1%BA%A7n&hq=inurl:www.rfa.org/vietnamese&hl=en&ie=UTF-8&oe=UTF-8&start=10&sa=N
- Mối liên quan giữa HCM, Đảng CSVN và Đệ Tam Quốc Tế
- Tìm đọc thêm Cương lĩnh, điều lệ của đảng cs quốc tế, đảng csvn và luật báo chí, luật internet.

------
- Sách Lược Xâm Lăng Của Cộng Sản
- Mối liên quan giữa HCM, Đảng CSVN và Đệ Tam Quốc Tế
- Vài nét về Khác biệt giữa chủ nghĩa Mác Lê Nin và chế độ tự do dân chủ thật sự
- QHT: Thủ đoạn tuyên truyền xảo trá của VC
- Stalin (1878–1953): Mặt trái chiếc huân chương
- Sách Lược Xâm Lăng Của Cộng Sản (tóm tắt)
- Tu Thuc Dan Den CS cua? Ho.c Gia?: Hoang Va(n Chi'

Aucun commentaire: